Tuesday, December 7, 2010

Én nhỏ tung bay

Hôm qua xem đoạn clip "Én nhỏ tung bay" mình khóc nấc, khóc như cách đây 1 tháng khi bác sĩ nghi ngờ ba bị ung thư thanh quản, phải mổ và sinh thiết. Điều may mắn đã đến là kết quả tốt nhưng mình đã trải qua một tuần lơ lửng, thấy tất cả mọi việc mình đang làm là non-sense. Càng ngày mình càng thấy lo sợ thời điểm phải đối mặt với sự mất mát mãi mãi. Vì mình càng thêm tuổi là ông bà, ba má càng già thêm. Mình mất ông nội lúc còn quá nhỏ. Bây giờ mà phải chịu đựng một lần mất mát như vậy thì quả là đau lắm.

Không biết chừng nào Vân mới có entry mới. Không biết Vân có để ý không, cách entry vào tháng 10 năm 2009 về chuyện dặn dò của bố mẹ khi xa nhà là các entry về một thế giới khác hẳn vào tháng 5 năm 2010. Mình vẫn không chịu nổi cái sự đột ngột đó, cái sự sống chết trong gang tất.

Năm nay chạy Terry Fox mình không tham gia theo kiểu để cho có không khí như những năm trước. Mình đóng thêm tiền cho suất của Đô và Đăng vì mình biết đâu đó trên thế giới có người cần tiền để nghiên cứu về bệnh ung thư. Không phải là làm từ thiện mà là mình đã có cảm giác căn bệnh đó, những người bất hạnh mắc phải căn bệnh đó không còn là thế giới xa lạ, cách biệt với cuộc sống êm đềm của mình nữa rồi.

Và ý cuối cùng là dành cho chú Độ. Nếu chú Độ mà giàu là chị đau lòng lắm. Nói gì thì nói chị vẫn là "cháu ngoan bác Hồ". Chị vẫn nghĩ có những nghề không nên giàu, đã chọn nó thì ráng mà kìm chế không làm giàu như bọn làm business.

1 comment: