Wednesday, January 1, 2014

Làm một việc theo 100 cách khác nhau

Sách "How to get ideas" của Jack Foster có chỉ ra rằng, có 100 hoặc hơn giải pháp cho cùng một vấn đề.  Nếu cho là chỉ có một giải pháp thì "rặn" mãi cũng không ra được ý tưởng nào.  Còn nếu tin rằng có tới hàng trăm giải pháp chờ mình thì việc tìm ra vài ba giải pháp là điều dễ dàng, từ đó mà giàu ý tưởng.  Trong sách có ví dụ một người làm một bảng tuyên truyền cho cùng một thông điệp liên tục gần 10 năm mà không năm nào giống năm nào.  Nghĩ lại mình cũng có chút ý chí làm người sáng tạo theo kiểu này.  Do có chút năng khiếu viết lách, mình đã trở thành người biên soạn toàn bộ các bài phát biểu, trả lời phỏng vấn, thư từ gửi nhân viên, gửi đối tác cho sếp.  Liên tục trong 6-7 năm qua vào dịp cuối năm mình phải viết bài phát biểu cho lễ tổng kết, sau đó là lời ngỏ cho báo cáo thường niên.  Vậy mà mình chưa bao giờ copy bài cũ, chưa bao giờ phải dùng lại ý tứ cũ.  Có bài hay, có bài bình thường nhưng nguyên tắc của mình là: (i) phải có cảm xúc mà cảm xúc mỗi năm mỗi khác vì có phải năm nào cũng làm ăn giống nhau đâu, (ii) phải có "thần thái" của sếp, nếu không sếp sẽ thấy không thoải mái khi đọc, cái này ban đầu mình chưa làm được, phải sau này mới luyện tập được, (iii) phải xuất phát từ những điểm nhấn mới, mỗi năm nhấn mỗi chỗ khác nhau.  Haiz, ngoài ra mình còn phải edit lại biết bao nhiêu phần text cho các tài liệu trong phòng và trong Công ty nữa, riết rồi bệnh nghề nghiệp, ngứa tay, đọc cái gì cũng muốn edit.  Nhưng không thể lấy cái "năng khiếu" đó ra mài mà "ăn" mãi được.  Phải bồi bổ cho nó.  Nghĩa là phải siêng đọc hơn, siêng quan sát hơn và quan trọng là phải siêng luyện viết (blog) hơn.

Nghĩ mà rầu, xung quang mình lượm sơ sơ cũng hàng tá thứ người ta cứ lặp đi lặp lại dễ có mấy mươi năm.  Ví dụ gần đây nhất là các chương trình ca nhạc mừng năm mới của thành phố tươi đẹp này.  Cứ múa múa, hát hát bao nhiêu đó kiểu, MC cứ ra rả "một năm cũ đã khép lại, năm mới đã về", "ngày đông đã hết, ngày xuân áp ám", "một thành phố năng động, phát triển".  Ui "chời", Sài Gòn có bao nhiêu cái hay, cái thú vị, đem ra xài mấy mươi năm không hết, sao không biết xài cho đỡ chán và đỡ phí.

No comments:

Post a Comment