Monday, July 27, 2009

Bỗng dưng

Bỗng dưng nhớ lại trước đây, tức là khi mình chỉ là một nhân viên quèn thỉnh thoảng mình hay có tật "bỗng dưng muốn nghỉ làm". Chính nhờ những lúc "bỗng dưng" như vậy mà mình có được mấy giấc ngủ nướng sáng thứ Hai, có được lần đi shopping bằng xe buýt với má và em gái. Lâu lắm rồi không dám "bỗng dưng" như thế nữa. Có thể kể ra một vài lý do sau: vị trí mới trong công việc bắt phải chuyên cần, gương mẫu; thích làm cho xong, cho tốt việc hơn là chiều chuộng bản thân; tiền lương nhiều hơn nghỉ thấy áy náy và cũng sợ không được tăng lương nếu ngừng phấn đấu. Tựu trung lại càng về già, càng có nhiều trách nhiệm ràng buộc càng không dám sống cái kiểu "bỗng dưng" nữa. Đặc biệt là bây giờ mà "bỗng dưng" là con trai có nguy cơ không có tiền nằm máy lạnh, uống sữa ngoại, xài tả giấy xả láng . . gay go lắm. Thôi xin chừa.

3 comments:

  1. Ua hom bua comment ma dau mat tieu roi?

    ReplyDelete
  2. Đâu có thấy comment gì đâu

    ReplyDelete
  3. Dinh comment rang la, tao rat thich cai kieu "bong dung", tuy hung day. Bay gio thinh thoang tao van "bong dung" duoc...:)

    ReplyDelete