Thursday, July 16, 2009

Không nghĩ đến khi tan

Thơ của Tế Hanh đọc được trên báo Tuổi Trẻ ngày nhà thơ mất:

Anh yêu em như hoa nở không nghĩ đến giờ tàn
Anh yêu em như trăng tròn không nghĩ đến hồi khuyết
Anh yêu em như người vào bữa tiệc
Uống cốc rượu đầy không nghĩ đến khi tan

"Uống cốc rượu đầy không nghĩ đến khi tan" thật là không dễ. Ngay từ khi còn "teen", xem phim Hồng Lâu Mộng tôi đã buồn mãi về cái lẽ khi đầy khi vơi của cuộc sống. Toàn bộ phim đọng lại ở một ý, rằng "dựng lều ngàn dặm để mở tiệc, tiệc rồi cũng đến lúc tàn". Vậy thì làm sao mà uống rượu không mảy may buồn lo về giờ phút cuối của buổi tiệc, khi không còn đông đúc những gương mặt sum họp, không còn tiếng cười đùa. Sự mong manh của cuộc sống làm tôi đã không thật sự sống trọn vẹn từng phút giây của đời mình vì cứ mãi buồn vu vơ, man mác, tiếc nuối khi niềm vui, niềm hạnh phúc sẽ qua đi. Đã cố gằng nhiều lần nhưng vẫn vậy, nghi hoặc mọi thứ tốt đẹp mà mình đang có. Lo lắm một ngày chúng sẽ dần rời xa mình. Đọc đâu đó trên báo, người ta bảo học sinh cần được học cách vượt qua những mất mát trong cuộc sống. Tôi đâu có được học, biết phải đối mặt với nó như thế nào đây? Đấy, lại lo lắng vẫn vơ rồi.

No comments:

Post a Comment